Khi em Em lạnh tôi G biến thành ngọn Am lửa
Đốt yêu B thương than B7 nóng hực ân Em tình
Khi em Em đọc tôi C biến thành chữ B viết
Cả nghìn chương chỉ chép chuyện đôi G ta
Khi em Am viết tôi Am7 biến thành giấy F bút
Bút tương B tư mực nhớ đến ai B7 kia
Giấy từ Em cây? Bút D từ gỗ xa C xưa
Mực từ B7 nhựa tôi từ em sống Em lại.
Khi em E khóc tôi C#m biến thành nước G#m mắt
Chảy giùm A em cho cạn sạch nỗi ưu E tư
Để mắt em F#m xanh để môi em B mềm
Tôi thành B7 lá giữa khi chiều sắp E tối
Khi em G#m chết cõi đời này phải C#m hết
Không chỉ A tôi hoa cỏ cũng lên E trời
Muôn thú xa F#m rừng B chim lạnh từng F#m đôi
Bao thế B hệ vì B7 em mà em tàn E phai
Chuyện mình hai E người chuyện cùa lứa A đôi
Mặc kệ ai F#m cười mặc người bĩu B môi
Có gì đâu. Ta sẽ E chết C#m nhưng tình ra không A chết
Vì mở Am đầu nhân loại cuộc chơi E riêng