Lá Thu nhẹ D rơi rơi, nắng Thu vàng G phai phai
Ai Bm về âm thầm nẻo G cũ bâng khuâng tình F#m xưa
Bm Hiu hiu luồng F#m hơi may, G ru ru làn Em mây bay
Ai A nhắn theo mây miền quê vấn vương xa đó ngàn A dâu thưa.
Từ miền D xa tiếng chuông ngân hồi chuông lớp lớp trong A gió vàng
Từng D cơn sóng mờ xoá A dần trong sương D lắng
Lá Thu nhẹ D rơi rơi hồn ta chìm G đắm tiếng F#m chuông xa D vời.
Hồi G chuông ngân F#m nga trong chiều thu ngợp G gió
Ngàn D tiếng thiết A tha êm đềm ru lời D thu
Ai xót ly hương mấy Thu vàng Bm úa
Nhạc G say mùa xương Em máu.
Tóc xanh bơ phờ bù Bm rối, mấy dây tơ huyền ngụt D khói
Dạn dày đời Bm mới, ngọt ngào đường A tơ
Hồi D chuông âm vang khơi nguồn [F#n[ mơ
Ngày G thắm đường Em cũ vang G vang bước chân reo A mừng
Hoa vàng phơi Bm phới, Thu D tràn A sóng xuân tưng D bừng
Người phương trời D xa xôi gửi em lời G yêu thương
Khi D lòng mơ màng trầm G lắng tiếng chuông chiều F#m Thu.
Ngày D nào khi chiến chinh xong hồi chuông vui G réo muôn tiếng D đồng
Chuông khơi mùa A nắng mới Bm tình xưa đẹp A bao nhiêu
Hồn anh thầm nhắn tiếng D chuông ban chiều.