1. Bến hạ chiều Em sương, mắt A rưng rưng C lệ
Đêm Em hoài bóng G ai , ta A nghe nửa đời muộn Em màng
Thương nhớ C ơi, ngàn A đêm mắt B7 sâu
Bâng khuâng nát dạ bên C đầu, giữa A cơn mê hoang Em đường
Khó tình bao ngày đó, mang Am mang cuối mặt nghe như
Giấc C mộng không Em thành, mắt B7 lệ sầu Em đau
ĐK: Ai A biết ai Em hay, tình nhân bước qua
Lỡ A mai bên duyên không C trọn, chợt E mất đời Am nhau
Trôi dạt theo mệnh B7 số
Em Lạc thương D duyên, trần ai sót khỏi trần A ai
Dí Em dầu đắng G cay
Ta A nghe lỡ lầm tủi Em hờn, đổi A thay vô Em thường
Tình nhân có B7 hay, cuối C đầu soi D bao kiến Em sầu
2. Đối diện, tình Em đau sót A xa duyên C nợ
Ôm Em tình đỗi G môi, bâng Am khuâng nhớ người vô Em cùng
Chiều ơi C chiều, hoài A trông hắt B7 hiu
Thương nhau hết cuộc C phong trần dẫu A xưa sao muộn Em màng
Chút tình ta ngày đó thương Am ơi chớ vội lìa xa
Đáng C ngạt môi Em gầy, xót B7 dạ người Em ơi