Làng quê Em tôi nơi xa tít miền G Tây
Mình cô D Ba hôm sớm lo cày Em cấy
Từ bao Bm năm đôi chân lấm bùn D sâu
Tiếng mẹ ầu Bm ơ cô Ba có quên được Em đâu DEm
Từ xóm Em dưới đến dàng bên Am kia
Bạn cô C Ba nay đã lên thành G phố
Bỏ gốc C mía, hàng cây D cau
Chốn thị Am thành son phấn che làn Em da
Đời sa Em hoa chắc gì hơn Am em
Dù gian C nan cô vẫn yêu ruộng G lúa
Đời nắng C cháy làn da D nâu
Vẫn đậm Am đà câu nghĩa Bm nặng tình Em sâu BmEm
Nhiều năm Em qua cô Ba lớn thật G xinh
Làng bên D sông đem mối mai dòm Em ngó
Người ta Bm khuyên cô nên lấy chồng D xa
Giúp đỡ Bm mẹ cha thêm xướng vui tuổi Em già DEm
Vì cô Em thương thương con nước phù G xa
Vì cô D quen quen với ngôi nhà Em lá
Vì cô yêu Bm yêu chiếc áo bà D ba
Sống cùng mẹ Bm cha cho ấm êm tuổi Em già DBmEm