1. Dm Người bên lề cõi F sống
Người kỹ Dm sư mười năm kéo F gỗ trong rừng Dm già
Trở về đạp xích Gm lô cuối con C đường tự do năm Gm đó
Mỉa mai A7 là Đồng khởi hôm Dm nay
Ôi chuyện A7 đời sao quá chua cay.
Dm Người bên lề cõi F sống
Người sĩ Dm quan nhiều năm nếm F đắng trong trại Dm tù
Trở về ngồi vá Gm xe góc con C đường gọi quen công Gm lý
Chiếc bơm A7 già bơm từng bánh xe Dm qua
Nhớ những A7 ngày ở võ bị quốc Dm gia.
ĐK:
D Người đã thấy bàng F#m hoàng
Từ một Em ngày nuốt tủi hờn người bỏ G súng
Người đã biết ngỡ Em ngàng
Góc phố E7 cũ nơi hẹn hò rồi ngóng A7 trông
G Người bên lề cõi sống
Người đọa F#m đày từng hơi thở ngắn
Người sững Em sờ hạnh phúc bỗng hóa thương A đau
Người tàn A7 tạ kiếp dã thú nơi rừng Dm sâu.
2. Dm Người bên lề cõi F sống
Người thiếu Dm phụ đèo cao gánh F trĩu nát vai Dm gầy
Gặp chồng một phút Gm giây mắt lệ C đầy người tù trong cơn Gm đói
Ăn sao A7 đành người vợ đói như Dm anh
Gánh tội A7 tình cho hết cho anh.
Dm Người bên lề cõi F sống
Người thiếu Dm niên ngủ trong bãi F rác hóa thân Dm gà
Một ngày một chén Gm khoai chắt chiu C dành từng bọc ni lông Gm cũ
Hắt hiu A7 chờ một lần đến thăm Dm cha
Cha trong A7 tù tù cải tạo rất Dm xa.