Chiều xuống G đứng bên cầu nghe sóng biển
Nắng thu vàng chiếu rạng bến bờ
Kiên Em Giang mình đẹp làm G sao.
Bóng mây sánh đôi bóng núi
Con chim Em nhạn hát điệu tình quê
Một biển D trời như có Em mẹ cất tiếng D ru.
Trăng nhú Am lên bến cảng quê G hương
Trăng cũng Em đẹp, đất cũng đẹp
Sao đâu đâu cũng D đẹp
Trăng lấp G lánh lung linh bến Em nước
Đoàn tàu D về loang loáng trên G sông.
Màn trời C đêm êm ả thanh G bình
Đêm bình Em yên hương lúa ngạt D ngào
Đêm bình Em yên nghe sóng biển vỗ D về.
2. Nghề đánh G cá an nhàn nơi sóng biển
Thấy ăn làm nhớ chuyện thánh thần
Công Em ơn còn tạc lòng G dân.
Có câu hiếu sanh nố sát
Tâm thiên Em địa cứu nịch phò nguy
Lượng hải D hà cơn sóng Em dậy lúc gió D qua
Đem tấm Am thân cứu đỡ dân G ta.
Nam cũng Em vậy, Bắc cũng vậy
Cho đâu đâu cũng D vậy
Công đức G ấy anh linh thế Em ấy
Lòng vẹn D lòng như khắc như G ghi.
Trùng trùng C dâng Nam Hải chi D nguyền
Trăm là Em năm hương khói mỗi D ngày
Trăm là Em năm hương khói ngày lễ D thần.