Chiều Am về trên đồi Em núi, lặng C nhìn áng mây Dm trôi
Nhìn F đất trời biển E7 núi, thấy Am cuộc đời mênh E7 mông
Chiều Am về căn nhà Em nhỏ, lạc C loài chốn xa Dm phương
Trong F căn phòng nhỏ B7 bé, thấy E7 cuộc đời lẻ Am loi.
Chiều Am về mang nỗi A7 nhớ xa Dm quê
Chiều G về mang Em nỗi niềm thương C nhớ
Chiều F về khi Am màn đêm buông Dm xuống
Bao Dm nhọc nhằn trên G vai, theo E7 giấc ngủ vào Am đêm.
Chiều Am về và đêm Em tới, là C một ngày trôi Dm qua
Khi F hoàng hôn buông B7 xuống, mang E7 dấu chân kỷ Am niệm.
Chiều Am về A7 hạt nắng nhạt Dm phai
Gió chiều thổi Am nhẹ, E7 mây chiều lững Am lơ
Chiều về gợi nhớ chiều Dm quê
Bên đời hiu Am quạnh, E7 thấy mình quạnh Am hiu.
Chiều Am nhìn ra đầu Em ngõ, nhìn C cuộc đời trôi Dm đi
Mưa F buồn rơi tí B7 tách, thấy E7 lòng mình ngẫn Am ngơ
Mưa F chiều rơi tí B7 tách, thấy E7 lòng buồn ngẫn Am ngơ.
* gợi ý chọn chủ âm: giọng cao chọn Am, giọng thấp chọn Em hoặc F#m