1. Anh bỏ C đêm mang tình về chốn Em nào
Bỏ lại Dm em lặng G lẽ mãi nơi C này
Lời chia F xa nâng sầu thành chén Dm đắng
Cạn nghìn G đêm chưa cạn hết cơn G7 đau.
2. Anh bỏ C đêm mang tình về cuối Em trời
Bỏ đời Dm em mòn G mỏi với u C sầu
Hồn mênh F mang héo tàn mùa nước Dm lớn
Đời lặng G câm chưa G7 kịp nói yêu C nhau.
ĐK:
Ngày xa C nhau nghe chừng dường rất Am vội
Bên cỗ xe G buồn ta lạc dấu yêu Em xưa
Bên cỗ xe Am buồn ngậm ngùi đẫm cơn Dm mơ
Se sắc bao G chiều từng ngày nhớ mong C thêm.
Rồi như F đá xanh rêu bao mùa Dm cũ
Chợt vàng Em xưa khi lỡ nói yêu C nhau
Chợt vàng Am xưa hiu hắt dấu môi Dm quen
Ta đến hôm G nào để sầu vạt G7 nắng úa vàng C sâu.