Uống chén đắng cuộc Am đời lòng người ai hiểu C thấu
Nhìn mẹ Dm cha và cả đàn em G thơ
Em nhận Em ra phải hy sinh đời C mình
Nhưng không Em biết bắt đầu kể từ Am đâu
Phận em C nghèo áo không đủ G ấm
Chữ nghĩa chưa Em tròn biết phải làm Am sao
ĐK:
Rồi từ F đó em dấn G thân vào con đường son phấn đêm C đêm
Thế gian Am hỡi xin hãy lặng Dm im
Xin người Em đời đừng phụ bạc khinh C khi
Chỉ mong F sao cha mẹ bớt khổ C đau
Nhìn đàn Dm em phải rạng sáng tương G lai
Em mỉm Em cười lòng đau như G cắt
Mong ai Em hiểu hiểu thấu nỗi lòng Am em
Cố nén nước mắt tươi Am cười lòng người sao bạc C bẽo
Bỏ tiền mua Dm vui xem em như trò G đùa
Từng đêm Em về riêng em với cô G đơn
Em nhận Dm ra đến cuối cuộc G đời
Đời kỷ Em nữ người đời mãi kinh Am khi.