Quảng Nam Em ơi vẫn còn D đây nỗi G nhớ
Bao người B đi đành cách B7 mặt xa Em lòng
Con sông Em Thu mang nỗi G sầu muôn Em thuở
Con sông B7 Hàn buồn vẫn C đợi vẫn B trông
Em có Am ghé về thăm phố Em Hội
Chùa Cầu Am xưa nằm đợi bước em Em qua
Chiều hôm D nao xuôi B7 thuyền ra Cửa Em Đại
Ai khóc thương B7 người bỏ nước đi Em xa.
Duy Xuyên Em ơi mùa thu vàng áo lụa
Am Em ngỡ ngàng B7 tìm qua ngõ trúc Em xưa
Giọng hò Am ai à ơi trên C lúa
Nghe nhịp D nhàng theo tiếng thoi B7 đưa
Quê hương Em ơi mây mù giăng kín C lối
Ngũ Hành D Sơn buồn đứng B7 ngóng Sơn Em Trà
Đà Nẵng C đó của một G thời thương Am nhớ
Tuổi học D trò em đã khóc bên B ta.
Quảng Nam Em ơi vẫn còn D đây nỗi G nhớ
Bao người B đi đành cách B7 mặt xa Em lòng
Qua Câu Em Lâu nhớ về D thăm Vĩnh G Điện
Nghe câu C hò đạp nước chiều Em nay
Quê tôi đó chưa mưa đã C thấm
Rượu hồng B7 đào chưa Em nhấm đã B7 say
Quảng Nam Em ơi bao giờ ta trở D lại
Thăm một B7 lần rồi mãi mãi mai C sau
Mai ta D chết dù vùi thây viễn Am xứ
Hồn vẫn bay B7 về nơi cắt rốn chôn Em nhau.