Thời thơ Am ấu mẹ dắt con chạy Dm giặc
Chạy ngược E7 xuôi tiếng súng nổ rền Am vang
Xa cách C mấy cũng G không ngoài tầm E7 đạn
Bởi chiến tranh nào có chỗ an Dm toàn E7
Vừa lên Am sáu, mẹ dẫn con ra Dm chợ
Đưa vào E7 trường để học nghĩa học Am nhân
Tập viết C mãi vẫn không G tròn chữ: E7 Mẹ
Đến bao giờ con mới được nên Am thân!
Đời dạy C con những Dm lọc lừa, toan Bb tính
Lớn khôn Dm rồi con làm kiếp lưu C dân
Nơi xứ F người đâu C chiến tranh giặc F giã
Sao lòng E7 con vẫn không thấy bình an
Vì con Am đã mất Dm rồi nơi êm G ả
Trong vòng E7 tay ấm áp mẹ ôm Am con
Chiều nay Am đứng nhìn mưa trên đất Dm lạ
Lòng con E7 nghe sao buồn quá, mẹ Am ơi!
Nước mắt F mẹ đã đầy thêm biển E cả
Chờ con E7 về để khóc một lần Am vui.