Đường chiều về Đà D Nẵng sóng nước lao xao như thì Em thầm
Biển gọi nồm A7 lên mái tóc em bay bay nhẹ D nhàng
Trời đêm buông màn F#m xuống ánh mắt lung linh ôi G dịu huyền
Như với sông Em Hàn A7 rực sáng bầu trời D đêm
Lòng ta như bỗng D nhớ ký ức xa xưa bên sông Em Hàn
Một điệu hò A7 khoan với những câu ca ôi dịu D dàng
Gặp lại chiều Đà F#m Nẵng bỗng thấy bâng khuâng tim G cồn cào
Da diết nhớ Em người A7 từng sống những ngày D đêm
Đi trong sương D đêm mà lòng tôi như bồi Bm hồi
Thương anh Em tôi đã ra đi không trở A7 lại
Mãnh đất anh nằm cây xanh càng xanh D mãi
Em vẫn Em chờ dù vẫn biết không gặp A7 anh
Nghe không anh D yêu điệu hò khoan sao nồng Bm nàng
Ngân vang Em sao mà thương nhớ đêm bạn A7 bè
Cho dẫu đôi đường đôi ta càng xa D cách
Mong anh Em trọn đời còn mãi trong lòng A7 em
Đường chiều về Đà D Nẵng sóng nước lao xao như thì Em thầm
Biển rộng gọi A7 gió mái tóc em bay bay dịu D dàng
Kỷ niệm từ ngày F#m ấy dẫu tháng năm trôi không G trở lại
Vẫn nhớ anh Em hoài A7 và chẳng ngày nào D phai