Bao ngày Am tháng nổi chìm nơi đô E7 thị
Trong hân hoan tôi trở lại quê F xưa
Nơi có người em gái xinh Am thùy mị
Có bóng Em dừa in bóng ngã trên C sông
Nàng có C đàn em bé ngoan nũng nịu
Níu tay D tôi đòi C bế mỗi lần E7 thăm
Và mẹ Am nàng, mẹ Việt Nam hiền dịu
Tôi tới F lui thường săn sóc hỏi Am han
Tôi tới D lui thường săn sóc hỏi Am han
"Cháu yên D tâm việc hôn nhân đôi lứa
Chuyện thiêng A liêng bác chỉ hứa một lần
Em Bác đoan chắc trước vừng F#m dương sáng tỏ
Trên đôi Em vai chứng dám có quỷ A thần"
Ngày chia F#m ly tay trong tay ủy mị
Ngón ngọc D ngà nhẹ bứt A đóa thông thiên
Cài lên Em áo đây cánh hoa diễm G lệ
Bóng hình A em người em gái dịu D hiền
Người em gái dịu A hiền ! Người em gái dịu D hiền
Đóa thông Am thiên sắc vàng tươi óng ả
Lọn tơ vàng e ấp tuổi cài G trâm
Cuộc tình Dm ta dù cách ngăn đôi G ngã,
Một vầng trăng dìu dịu mát đêm C rằm
Bẻ đôi G lá ngón tay ngà thấm nhựa:
"Lá thon Am dài này anh có thấy Dm không
Tuy cứng rắn trước gió mưa nghiêng E ngửa
Ấp ủ G trong cả một suối nhựa C hồng
Hoa thông Am thiên hình quả chuông nho nhỏ
Thức tỉnh Dm anh trước hoa lệ đô G thành
Đừng sa ngã quên người em nội C cỏ
Mơ hình G anh thao thức những đêm G mưa"
Lòng sung C sướng như ngày Xuân vào hội
Phút tương G phùng ôi thần tượng ngày C mơ
Nuôi dưỡng Am mộng trong mõi mòn thương nhớ
Nàng gầy Dm đi nhưng chắc đẹp hơn Am xưa
Nàng gầy Em đi nhưng chắc đẹp hơn Am xưa
Đây lối F cũ vẫn hàng dừa nghiêng C ngã
Căn nhà E xinh vẫn thắm đóa thông thiên
Đàn trẻ Dm nhỏ thoáng xa reo mừng C rỡ
Ôm lấy E tôi cười hớn hở trước Am thềm
Ôm lấy E tôi cười hớn hở trước Am thềm
"Cháu đi D đâu sao biệt âm vô tín
Chắc vợ con đã êm đẹp đôi Em bề
Các em nhỏ lớn rồi F#m không cần đến
Những đồ A chơi thôi cháu hãy mang về
Nói để Bm cháu cũng mừng cho em nó
Đầu Xuân A rồi bác cho phép ở D riêng !"
Trời tuy Dm lạnh mà mồ hôi nhỏ
Và ô kìa trời đất ngả E nghiêng !
Trời tuy Gm lạnh mà mồ hôi nhỏ
Và ô kìa trời đất ngả Em nghiêng !
Rồi sửng sốt nhìn quanh bỡ F ngỡ
Bức hình người A em gái dịu Dm hiền
Nàng âu Gm yếm bên người xa F lạ
Trên áo A cài một đóa thông D thiên !
Chiếc máy D bay chuyển bằng dây cót
Vuột khỏi tay lảo đão mấy vòng
Rồi lao Bm mạnh vào tường lăn E lóc
Bánh lên A trời quay những vòng D không
Tôi cáo Bm từ nghẹn ngào lối ngõ
Em ơi, C#m em xưa có nói D rằng
"Hoa thông E thiên dành cho anh đó !"
Nhưng ngày nay câu đó câu còn A không?
Kiễng chân A níu nhánh hoa mới nở
Mất thăng E bằng hoa thoát tầm A tay
Làm hoa Bm rụng chao đao trước gió
Nhìn theo E trời vương nhánh mai A gầy
À a a Em á a à tiếng Dm mẹ ru nghe từ lối Em xóm
Tiếng dịu C hiền như buổi bình F minh:
"Á à con ngủ Bm đi..ngủ cho ngoan nhé.
Công anh trăm đợi ngàn chờ
Qua cầu anh Em bắc bây giờ quên Am anh !"
À a a G á C a Dm à…