Đêm nghe bài vọng Em cổ
Ai G đàn dây Long Em Xuyên
Mưa tuôn ngoài cửa A sổ Bm
Xao động nỗi niềm D riêng
Khơi Bm dậy mối tình hoài Em hương.
Em Điệu đàn buồn dòng sông dòng D suối
Ôm lũy G tre còn thương bụi A chuối ở sau Bm hè
Bụi tre đầu D ngõ để em chờ, mẹ về chợ Em trưa
Đàn như dòng D thác nối thảo G nguyên
Đàn như giọt A nắng rớt bên Bm thềm
Đàn gieo giọt D đắng buổi đêm Bm lụt canh tàn đợi Em nhau
Dòng sông G nào, một bên đất Bm lỡ
Còn một C bên B7 lở dở… sông Em bồi.
Miền quê yêu Em dấu A hỡi ơi Em
Đêm Bm nay nghe tiếng đàn buồn
Bất G chợt ký ức hiện Em về
Miền quê yêu dấu A cuối trời Em xa
Có tình A yêu rặng C tre bờ Bm đê trong lòng Em ta.
Cớ sao mà lệ G trào khi chợt D nhớ
Em Nắng vui ngày trên dòng Bm sông Hậu Em Giang
Bỗng chiếc xuồng em G chèo khoan thai điệu D múa
Em Biết em về nơi nào, chèo Bm mau đi kẻo Em tối
Có một người trễ G phà đau cuộc tình D lỡ
Em Trú mưa chờ đợi phà Bm thương bài vọng Em cổ.