Điện Bàn quê Em tôi như một cung đàn
Bồi hồi trong tôi như lời G mẹ dịu dàng
Đọng lại trong tôi cung D trầm cung A thương
Dạt dào trong D tôi bao lời trìu G mến.
Khi sâu lắng như dòng sông Em Thu
Khi chứa Am chan như lời ru Đông D Bàn
Khi trầm Bm tư như tháp Bằng An
Ngày tôi đi xa thương B7 nhớ vô Em vàng.
Điện Bàn D ơi Bm chiều nay tôi A về
Bàn chân Em quen như nối tình G quê
Thuyền ai qua Am sông tô đẹp thêm Cầu G Mống
Bóng ai qua Bm sông về Phú Bông, La Thọ
Ơ kìa ! Biển dâu nhẹ rung trong A gió
Như lời mẹ D ru một thời con nhỏ ớ G ơ.
Chiều hôm D nay, Bm ngược sông Thu A Bồn
Càng yêu G hơn nhịp sống quê Am tôi
Dòng sông D quê như sợi dây Em đàn
Mỗi xóm D làng là cung bậc quê G hương
Chiều ghé bến Am sông lặng nghe ai G hát
Như nối tình D người vào không gian quê Bm hương
Mỗi gương mặt là bài A ca yêu Em thương.