Kìa đẹp Am sao con gái Thái C Bình điệu chèo trên F môi sóng sánh sân Am đình
Em đi thâm Dm canh trên đồng G lúa mênh mang mênh Em mang câu hò Am quê.
Đẹp Dm sao trai gái quê mình Am những ngày mưa G dông những ngày nắng C hạ
Gian lao vất Am vả mà em vẫn cười C tươi quai đê lấn biển là G trai đất làng Am tôi.
Con trai quê Dm tôi ngực trần chắn C sóng đã bao F đời biển C động đã bao F đời bão C giông
Quê Am anh nơi đầu Dm sóng nơi ngọn C gió luỹ tre F làng, tình yêu thắm Am đỏ tựa phù G sa,
Quê Dm anh nơi ngã C ba, những con Dm sông chảy về biển Em cả, bốn G bề thành đê Em biển đê Am sông.
Mảnh C đất quê Am mình, mảnh A đất chứ ân tình hừ.
C Trai khôn phủ G sóc gái miền cọi C đê, câu ca xưa còn Em đó nét đẹp một miền Am quê.