1. Anh Ba Am Đò quê gốc ở miền Trung
Tuy anh nghèo nhưng cái dạ thiệt Dm ngay
Sớm chiều quen rồi bao mưa C nắng
Quen thân cơ G hàn quen mùi gió Am sương.
2. Anh Ba Am Đò ai hỏi nói là tôi
Quê miệt Dm vườn còn G lẻ bóng đơn C côi
Trăm G năm tơ hồng duyên chưa Em có
Tình đâu dám ngỏ sợ lỡ duyên con Am đò.
ĐK:
Anh Ba Đò Am ơi quên cái duyên tình Dm ơi
Tình dám đâu mơ yêu đương mà trắc Am trở
Sớm tối chung tình bầu bạn cùng dòng Dm sông
Quê Em nghèo mưa nắng long G đong
Ai qua sông Em đó có anh Ba Am Đò.
3. Anh Ba Am Đò quê gốc ở miền Trung
Tuy anh nghèo nhưng cái dạ thiệt Dm ngay
Nếu này ai về quê hương C đó
Ai qua sông Em đó nhớ gọi anh Ba Am Đò.