Từ G khi tôi mở Am mắt chào D đời
Mẹ dịu Bm dàng âu Em yếm bên Am nôi
Dạt dào yêu D thương, mênh mông dòng sữa C mẹ Am
Bài hát ầu Bm ơ đầy hạnh C phúc, buồn G vui. D
Từ G trong tuổi ấu C thơ ẵm Bm bồng D
Mẹ là tàn Am cây là điểm C tựa của đời D con
Bầy Am chim bay lượn mãi giữ trời C hồng Am
Bỗng ngỡ D ngàng nghe mẹ Em dạy con tiếng Việt G Nam.
Gió mùa Am thu đong D đưa lá C ngủ Am
Bốn ngàn D năm nước C mắt chảy thành Bm sông Am
Không biết hương D xuân, lang thang mây vàng, nắng C hạ Am
Mẹ vẫn ngồi D buồn nhìn vào cõi xa G xăm.
C Hỡi biển khơi bát Am ngát!
Hỡi muôn dặm sơn D khê!
Bọn trẻ ra đi mà chẳng hẹn ngày G về
Mẹ mỏi G mòn, vội Am trông qua song cửa C nhỏ
Ngậm ngùi tình mẫu D tử, đau đáu nghĩa phu G thê. D
Việt G Nam qua C bao thế kỷ dư D thừa Am
Tiếng khóc D cười theo vận C nước chơi D vơi
Thiên tai, bão C lũ, triền Am miên khói Em lửa D
Có thấu C chăng lòng D mẹ tả G tơi. D
Chiều G nay cùng bạn Bm bè lao đao, lận C đận Am
Say tiệc liên D hoan rồi C thao thức đêm Bm trường D
Công C danh sự D nghiệp sầu vô G hạn
Trăm Am năm thân D thế bóng tà G dương.