1. Nói Em nghe ai về miền C Tây nhắn dùm A tôi bao lời đắm Bm say
Ruộng Em đồng mỏi cánh cò A bay hương phù D sa cây trái ngọt G ngây
Tình D em má thắm hây Bm hây bến sông D chờ sớm chiều về Bm đây
Bà D ba nón lá vai Bm gầy thương lắm tình đất người miền Em Tây.
ĐK:
Em Về là về miền A Tây thương nhớ Em hoài câu ca tài G tử
Bm Về là về miền D Tây se sắt lòng dạ cổ hoài G lang
A Thương chín dòng Cửu Long bóng con Em đò ngược xuôi ngày G tháng
D Thương sao lũy tre làng dáng ai Bm gầy tảo tần ruộng Em sâu.
Em Về là về miền A Tây xuyến xao Em lòng canh chua lẩu G mắm
Bm Về là về miền D Tây vui miệt vườn Hai Lúa làng G quê
A Thương nhịp cầu bờ đê tuổi thơ Em hè tắm sông đuổi G bắt
D Sâu thẳm nơi đáy lòng thương nhớ Bm hoài đất Mẹ miền Em Tây.
2. Miền Em Tây ghé về người C ơi nhớ làm A sao tình người mến Bm thương
Thiệt Em thà hiếu khách thẳng A ngay thắm tình D quê mến gửi tặng G nhau
Ngược D xuôi đất khách tha Bm phương giữ trong D lòng bóng hình quê Bm hương
Tình D quê chan chứa gọi Bm mời dẫu phương trời nhớ hoài miền Em Tây.