(St 45 Văn Vũ)
1. Hơi gió Am nào thổi tình về mùa F đông
Cơn gió Dm đông lạnh buốt đôi vai Am em
Khói sương G rơi giăng trắng nỗi niềm F riêng
Trời đông E lạnh khi con tim buốt Dm giá
khơi nỗi cô F đơn lặng lẽ giọt lệ E7 rơi
2. Đêm có Am buồn cuộc tình về mùa F đông
Cơn gió Dm] bay nhớ chút kỷ niệm Am say
Gió mơn G man niềm thương nhớ mong F em
Gởi trong E lòng tình yêu đã trao Fem
Xin một E7 lần gọi tên nhau trong nỗi Am đau
ĐK: Ta mất E7 nhau rồi khắc nỗi Am đau
Từ Dm đó trong sâu thắm tim Am anh
Cuộc tình tan G vỡ anh muốn quên F đi
Nhưng không quên E7 được một bóng hình Am em
3. Anh sẽ Am về để cảm nhận cô F đơn
Nỗi nhớ Dm em trong từng hơi thở Am anh
Mùa đông G lạnh chỉ là giấc mơ F qua
Chỉ còn E anh với năm tháng đợi F em
Một cuộc E7 tình đã chìm sâu vào mùa Am đông