1. Đời Am người như một dòng D sông
Đổ ra biển Em cả con nước trôi, nước trôi theo Am dòng
Qua bao thác D ghềnh rồi đây con nước về Em đâu.
2. Là Am người sống phải thẳng D ngay
Đừng gieo nên Em tội biết trách ai, trách ai sau Am này
Trách chính thân D mình vì Em sao gieo nỗi sầu Am đau.
ĐK:
Đừng như dòng Am sông
Chảy D đi không nhớ cội F nguồn
Sống ở trên C đời
Luật Am trời nhân quả ngày Em sau
Hãy nhớ người Am ơi
Đừng D gieo thêm oán thêm F sầu
Nhân đức làm C đầu
Ngày Em sau ai trách được Am đâu.