Cứ C mỗi lần thu Em sang chiều Am bạc lá thu C vàng
Gió G Thu về man Dm mác, chạnh G lòng thương và C nhớ
Khi C lá vàng trên Em cây, dòng G thơ anh viết C vội
Chỉ Am sợ lá vàng Dm rơi, tình thơ F Anh cằn G cỗi
Rồi C mùa Thu qua Am đi, nỗi nhớ thương vời F vợi
Úa vàng như chiếc G lá, chết bên đường bơ Dm vơ
Tìm trong xương xác F lá, lời thơ đã úa C nhàu
Chẳng D7 còn chút tình G7 Thu, chợt thấy lòng vấn C vương
Ta Am nhớ tình Thu Em sang, Mộng C tình cũng theo G về
Nép D7 bên lòng Ta G nhé, cho F ấm một tình G Thu
Rồi D7 mai kia Thu G tàn, Người F cũng cách xa C nhau
Tình F Thu không còn Em nữa nỗi G nhớ một tình C Thu