Đêm lặng Em lẽ thuyền đưa ra D biển
Tôi lắng Bm nghe tan nát cõi lòng G đau
Biển khơi C sâu hiu hắt lạnh giá
Biển bao B7 la tối tăm đêm tuyệt Em vọng.
Em Như cánh D chim xa Bm rừng đau đớn C hót
Đành D đoạn xa Am nhau lìa G bỏ quê B7 hương
Giữa biển Am đông gầm thét hãi G hùng
Thuyền trôi D đi trăm người câm lặng Em khóc
Lệ khô Am đi cạn kiệt dưới mặt D trời thiêu Am đốt
Đi về G đâu con thuyền F trôi lạc E7 giữa muôn Am trùng.
Bm Ôi người giết hại Em người thù hận đau G thương
Người đày đọa D người chết thảm giữa đại G dương
Biển sóng đừng xô C nhau chìm D sâu đáy G nước
Đừng xé em D ơi từng mảnh tả Am tơi
Em chỉ là cánh C hoa mong manh thánh Bm thiện
Em hồn C nhiên trong trắng ngây D thơ dịu Em hiền.
Tiếng mẹ C khóc mẹ D gào to hơn sóng G thét
Cuộc chia Am ly bi thảm ngất trời Em cao
Biển D ơi hãy dừng cơn thịnh Bm nộ
Đưa ta C đến bến bờ ước B7 mơ
Biển E ơi biển là Am mẹ
Mẹ D hãy ôm con vào C lòng
Mẹ D có bao giờ bỏ Bm con.
Con đường G sáng một Am hôm biển khơi thức Em dậy
Hãy đưa Am ta đến cùng trái tim C người
Xin dâng D lên một lời cảm Bm tạ
Lời nguyện cầu xin mãi khắc G ghi
Biển Bm ơi biển là C mẹ
Mẹ Am giấu thương đau vào D hồn
B7 Chuyện thống khổ thuyền Em nhân.