1. Em nghe không mùa Am đông.
Một mùa đông nói Dm yêu đương.
Trong đôi tay đời C rưng rưng Am
Những ánh nến giữa bóng đêm E7 trần gian vắng Am
Lạ từng giọt C nắng lẻ loi bên G thềm.
Người còn ngồi Em hát, nhớ nhung âm C thầm.
Chút hương Am còn nhẹ vương trên tóc
Gởi cho người xa mùa đông thiết E7 tha Am
Tình đã F đến với những chiếc lá ép trong lòng giấy.
Đời gọi G nhau quên đi quên đi bao nhiêu đổi Am thay.
Tìm cho C thấy bóng mây Em lên
Một đêm ái ân cuồng E7 say Am.
2. Trên son môi vừa Am phai.
Giọt sương mai vẫn Dm long lanh.
Trên dung nhan gầy C xanh em Am
Vẫn có những đắm đuối trong từng E7 hơi thở. Am
Ngọt ngào một C thuở, lá xanh bên G
Người còn ngồi Em đó, dở dang bên C trời.
Dấu chân Am người một lần gieo thương khó
Giấc mơ mùa đông chợt nghe tả E7 tơi. Am
Thì xin F giữ mãi những phút quyến luyến khi chào nhau.
Dòng nước G trôi đi trôi đi rơi trên ngàn Am sau.
Trời giông C bão. Tiếng yêu E7 thương Thì xin có tôi và Am em.
ĐK:
Xin cảm Am ơn hoa C đã vì tôi mà Amnở.
Xin cảm Em ơn ai trăn Dm trở ngày tháng đợi Am chờ.
Này là nụ trinh Dm nguyên sẽ không bao giờ Am úa.
Đẹp ngàn lời G7 thơ tôi hiến F dâng.
Dưới trăng một E đêm xanh có tình tôi câm G nín.
Có hồn nhiên lên E7 tiếng thiết tha êm Am đềm.
3. Đi trong đêm mù sương.
Loài chim muông đã xa Dm khơi.
Ta hôn nhau lạnh đôi C môi.Am
Giấu hết nước mắt ướt trên bờ mi [ E7] ấy. Am
Là một lần C cuối viết thêm tên G người.
Vào lòng sỏi Em đá biết đau không C.
Thôi em Am Đời buồn tênh buông xuống
Cỏ cây ngẩn ngơ rừng xưa tiễn E7 đưa.
Về nơi F có nắng ấm với những bướm hoa ngày cũ.
Về dòng G sông quê hương yêu thương nắng mai rực Am rỡ.
Và nơi C đó.
Dưới bóng thiên Am thu bình yên có E7 tôi và Am em.