Mênh Dm mông mênh mông biển Bb nước
Cuộc D7 sống lênh đênh giữa Gm dòng
Bao C đời con nước trôi F xuôi
Trôi A7 theo tang tóc quê Dm nghèo.
Quê Dm hương miền Trung gian Bb khó
Bao D7 năm nắng cháy da Gm người
Bao C mùa bão lũ tang F hoang
Quặn A7 đau khúc ruột quê Dm mình.
Lòng nghẹn Dm ngào về nơi yêu Bb dấu
Biết tin C xa mưa lũ quê Gm nhà
Nước bây Em giờ theo nguồn trôi A7 xa
Nghe tin Gm cha nhà đã chống Dm chèo.
Đời bọt Dm bèo con nước trôi Em theo
Gây gieo C neo bao cảnh hoang Gm tàn
Những mảnh Em đời còn chi đâu Bb nữa
Trôi hết A7 rồi chỉ còn lại hư Dm không.
Mênh mông mênh mông biển Bb nước
Nước Gm ngọt mặn đắng quê Dm hương
Xót Gm thương miền Trung yêu F dấu
Bao A7 giờ hết khổ người Dm ơi.