Am Ðông đã E về mang Dm theo ngày gió Am rét
Bước chân E buồn lối cỏ khóc tương Am tư
Em vẫn C đi tháng năm dài hiu Am quạnh
Chiều qua E mau mây xuống F thấp thờ Am ơ.
Hàng cây Am khô còn chiếc lá đong E đưa
Mùa thu E cũ xa dần trong trí C nhớ
Nắng ở E đâu sao không về đây C nữa
Chút hương E rơi còn sót lại ven Am đường.
Ðông đã Am về phố E chìm giữa hơi C sương
Tình đã E trôi theo thời gian mất Am rồi
Chỉ còn E em với bàn chân đi F hoang
Phút giao E mùa nghe buốt giá con Am tim.
Như dòng Am sông hát mãi khúc lặng E im
Em mới Dm biết mình đi qua mùa Am hẹn
đã cách Am xa không nhìn ra bờ C bến
đón mùa E7 về ngồi đếm hạt sương Am rơi.