Nhắm Am mắt buông xuôi thôi E7 đành
Rồi Am về đâu hỡi người E7 ơi
Nhắm G mắt không ai quanh E7 mình
Lặng Am yên đành phải ra F đi.
Nhưng Am chết không phải là F hết
Là A7 về thế giới an Dm vui
Và G chết không phải là hết
Khi người đời vẫn nhớ gọi C tên.
Lòng E7 thôi không vương vấn
Về với cát bụi F bay
Quên G mình không hối E7 tiếc
Đôi F môi run nghẹn C ngào
Đành E7 giã biệt người Am ơi.
Dẫu Am biết rồi có một E7 ngày
Là C ngày ai cũng sẽ F đi
G Ôi da thịt mỏng giòn
Thân G7 người yếu đuối mong C manh.
Về G nơi gặp gỡ E7 ấy
Hy G vọng tìm chốn bình an
Thiên đường hoa ngập E7 lối
Bước G vào cánh cửa ung C dung.
Nơi G ấy ngàn thu bất E7 diệt
Từ F nay không nợ Dm đời
Và G không vương bụi C trần
Thôi E7 đành từ giã kiếp đam Am mê.