Có một C chiều Sài Gòn, như C thế !
Nắng Dm vàng ươm F kín cả con C đường
Đi đâu F đó loanh quanh mỏi G gối
Tìm cho G7 mình giây F phút bình C yên
Có F một Sài Gòn khắc trong C tim
Là để G7 nhớ, để C thương và dỗi Em hờn
Tay trong F tay những chiều thật G vội
Cơn mưa G7 nào bất chợt ngang C qua
Sài Gòn C ơi, ta Dm hát khúc hoan C ca
Tặng cho G7 ta những khoảnh khắc nhớ C nhà
Cà phê F đắng, hương thơm phảng G phất
Trói lòng A, ta trói buộc đời C ta
Sài Gòn Dm ơi, ta hát khúc hoan Dm ca
Tặng cho Em ta những khoảnh khắc nhớ C nhà
Phố F cũ chẳng còn thơm mùi G tóc
Một thời áo Dm tím vấn vương C xa
Có một C chiều Sài Gòn, như C thế
Góc giáo G đường F khẽ từng hồi C chuông
Sài F Gòn,một chiều tay nắm, tay C buông
Cho khoảnh G7 khắc, nhớ thương Sài Gòn C xưa