Dm Thoáng rơi vài Gm cánh hoa mùa A7 đông buồn rã Dm rời
Lắng sâu giọng Gm hát trong trời C mây đọng bên F trời
Từng sợi Bb nắng lạc loài, đổ dài A7 bóng u Dm hoài
Nhuộm vàng Gm phố mỏi mòn mờ dấu chân lẻ A7 loi.
Dm Vắng xa rồi ánh Gm mắt long A7 lanh đầy gọi Dm mời
Cm Nhớ đôi môi nồng ấm trao nụ D7 hôn nhẹ nhàng lả Gm lơi
C Mất đi nguồn nhạc A7 tình tuyệt Dm vời
Bb Hắt hiu đường chiều Gm về một A7 mình sầu buông Dm rơi.
Người Dm hỡi sao ra Gm đi khi A7 tình vẫn tràn Dm đầy
Về chi nơi Gm ấy nơi ngày qua C ngày con nước nhòa vào A7 mây
Người Dm hỡi thôi chia Gm tay người A7 về với sương khói mây Dm ngàn
Dòng sông bên Gm ấy ru người mỗi C chiều
Ngủ A7 vùi trên sóng gió miên Dm man.