Khi Am thoảng cơn gió Em may
Làm mùa C đông trở Em dậy
Khi G trút hanh cuối D thu
Đang lặng Bm lẽ xa G bay
Theo Em bóng thời gian B7 trôi đêm ngày qua đêm tới
Tôi C ghét cơn gió B7 đông làm tan tác lá Em vàng.
C Ngó thanh xuân Bm qua
Như gió đưa Am mây Em vào cuối trời tan G loãng
C Tái tê nhân sinh bao cơn mơ Bm đời nhập vòng thời gian
Thời gian B7 qua luôn tàn phai theo tháng năm
Thời gian qua xanh rêu bao giấc mộng Em đời
Tôi Am thấy trong cõi Em tôi
Ngập niềm C đau không Em tận
Khi G ngó quanh ước D mơ
Theo ngày Bm tháng qua Em nhanh
Trên C lối đời tôi nay bụi thời gian giăng B7 mắc
Tô C dấu tình vương B7 mang ngày thêm lắm bẽ Em bàng.
* G Qua bao chung ly bôi làm tê tái tim B7 người
Am Sao trong câu nhân sinh thời gian B7 quá vô Em tình
G Như cơn mơ qua mau vừa đây tóc thay B7 màu
Am Đau đau theo cơn B7 đau ngày xanh đã tàn E mau.