1. Em Tôi khóc cho em cô gái C trẻ E7 vừa mất hôm Am qua
D Tôi khóc cho B7 anh đã không D kịp báo hiếu mẹ G già
Em Và bao trẻ C thơ giờ không còn thấy mẹ Am cha
G Làm sao kể hết B7 vạn đắng cay đã Em qua.
Người E chết không ai tiễn F#m đưa
Người B7 sống đau thương đã E thừa
Khóc mấy cho C#m vừa Sài A Gòn hoa lệ giờ B7 còn đâu E nữa.
Dù E mai cơn đau sẽ F#m nguôi
Tìm B7 đâu trên con phố Em vui
Bóng dáng bao C#m người Sài A Gòn mắt lệ đầy B7 vơi
Thương Am người phận như lá E rơi.
2. Em Nghe xót xa thêm khi bao C người E7 bỏ phố xuyên Am đêm
D Gom hết tương B7 lai gói trong D vài hành trang cũ G mềm
Em Đường xa vạn C lý hiểm nguy chẳng đong chẳng Am đếm
G Chạy cơn bão đến B7 nào biết cuồng phong bốn Em bề.
Người E đi trong đêm tối F#m đen
Dõi B7 theo mi ai ướt E hoen
Xót xa đắng C#m nghẹn Sài A Gòn khóc biệt đàn B7 con thương E mến.
Nguyện E xin ơn trên xót F#m thương
Chở B7 che ai quy cố E hương
Thoát những đoạn C#m trường Sài A Gòn vẫn đợi đàn B7 con
Quay Am về từ trong bốn E phương.