1. Cha F mang nặng gánh cuộc Dm đời
Hai C vai gánh trọn bầu trời
Cho Bb con thơ tiếng nói C cười thảnh F thơi.
Gian Bb truân chẳng thốt nửa Am lời
Đau Gm thương vẫn gắng mỉm C cười
Bao Am nhiêu thương khó giành C mình cha F thôi
Đời Bb cha hằn bao nếp Am nhăn
Cho Dm con đường láng Gm bằng
Giọt C mồ hôi cha đắng
Trái G ngon con được A7 ăn.
Bàn Dm tay đầy bao vết Bb chai
Nâng C con êm gót F hài
Dù Dm đời bao trái Gm ngang
Có Am cha tươi ngày Dm mai.
2. Cha F như ngọn núi cao Dm vời
Che C mưa gió cả một đời
Cho Bb con luôn có khoảng C trời xanh F tươi
Cha Bb như là ánh mặt Am trời
Soi Gm con tỏ lối cuộc C đời
Phân Am minh phải trái thành C người thiện F lương.
Dạy Bb con điều nghĩa Am nhân
Không Dm tham lợi chốn Gm trần
Dù C đời đen hay trắng
Giữ G tâm không hận, A7 sân.
Dạy Dm con Thiện Nhẫn Bb Chân
Soi C tâm, định bước F trần
Lòng Dm tịnh như đóa Gm sen
Chí Am cao hơn vầng Dm trăng.