Không còn ai đưa Cm đón, đường phố bỗng thênh Fm thang
Lá vàng rơi dọc G# lối, bao dấu yêu xa Cm vời
Làn tóc rối đâu Fm rồi, lỡ hẹn chiều không Eb đến
Mỏi mắt ngóng bơ Bb vơ, ngược xuôi lối bâng Gm quơ
Tiếng lòng như sóng Cm vỗ, nặng trĩu cả tâm Fm can
Ta từng chung một G# bến, chung gối chăn cả Cm đời
Hơi ấm bỗng tan Fm mau, ai còn chờ ai Eb nữa
Nhuộm muôn sầu cay Bb đắng, vương kiếp đoạ đày Cm thôi
ĐK: Cm Ôm trong tim mãnh tình Fm rơi, môi khô đẫm lệ Bb ướt
Tàn thân héo liêu Cm xiêu lòng chẳng quên cũng chẳng Gm phai
Song Fm thưa không nắng không Fm mưa
Loang dấu lưa Fm thưa, vết sầu tình thơ Gm thẫn
Thấm nhoài nặng đôi Cm vai
Hết rồi người xưa Cm cũ, ngày ấy xẽ qua Bb nhanh
Thở dài ra thành Bb tiếng, lạc lõng trăng hao Gm gầy
Nơi gác vắng ngậm Fm ngùi, để một lần ta Eb khóc
Từ nay ngừng nhung Gm nhớ, lưu dấu trọn lời Cm thương.