Tiếng tim D7 nức nở hay tiếng Thu Gm hờn
Duyên chợt F rời, nhói cơn đau xé Bb lòng
Tình chia Cm xa, người về miền viễn Gm biệt
Nỗi bơ D7 vơ khôn xiết, uất nghẹn Gm lời!
Gom mớ tàn [Gm-G7] tro, trả hết cho Cm đời
Lãng tử của tôi F ơi ! Mùa Thu Bb cuối
Còn đâu ánh Eb mắt, vòng tay đắm Cm đuối
Tiếc nuối, ngậm D7 ngùi. Tuôn lệ đơn Gm côi,
ĐK: Đã Gm hết cùng rong Gm ruổi những ngày Cm vui
Đã Eb hết tiếng cười F tươi khi hờn Bb dỗi
Đã hết giả Cm vờ vụng về, xin F lỗi
Đã hết từ D7 đây, nối giấc mộng Gm mơ
Mây xám màu D7 tang ảm đạm cuối Gm trời
Trăng gầy bàng F hoàng , chơi vơi mong Bb ngóng
Giọt nắng mong D7 manh rã rời vô Cm vọng
Gió chao, vàng Adim lá rụng vãi tả D7 tơi
Cố nhân Gm ơi, hoài niệm mãi trong Cm tôi
Thu chia F ly khôn vơi, lòng héo Bb hắt
Mùa sầu D7 rơi cũng là mùa nước Cm mắt
Tiếng kinh D7 cầu thưa nhặt buổi tiễn Gm đưa.. .!