Lục bình trôi bến Dm sông tích xưa ghi chuyện đau G lòng
Dm Chàng con nhà thương G lái mười tám tên chàng Lục F Xương
Xuôi Am chi gặp gỡ Thy C Bình trâm Am anh trang đài khuê C các
Xuân xanh mười sáu trăng F tròn ngẩng ngơ A7 tình hoa hờn nguyệt Dm ghen.
Chàng đem lòng nhung G nhớ tương tư sắc hương nàng Dm Thy
Vài ba lần xin G cưới ai kia quyết tâm từ Dm hôn
Đau C thương mối duyên không F thành chàng gieo A7 mình theo một dòng Dm sông.
Nhìn ai thác trên G sông, mà sao nghe nhói đau trong Dm lòng
Nhận ra mối duyên G kia nào đâu như bướm ong đôi Dm lòng
Nàng gieo bến sông C sâu chàng A7 ơi cho thiếp xin chung Dm dòng.
Rồi thân nàng hóa G kiếp hoa trôi tim tím thân bèo Dm trôi
Lục bình tên loài hoa G ấy, lênh đênh sông nước soi trời Dm mây
Ngày đêm mong nhớ C ai màu A7 hoa tím trông u Dm hoài.
Thương cái đời hương G phấn, một kiếp má hồng trâm Dm anh
Nay theo dòng sông C vắng bèo Am trôi phận số mong F manh
Dm Thương cái thời xuân Bb xanh đày G theo kiếp hoa đoạn Dm đành
C Thương cho đời con Am gái buồn C như sắc hoa lục Dm bình.
Lục bình Dm trôi lênh đênh không bến không G bờ Dm
Lục bình G trôi về đâu mười hai bến Dm nước…(ớ… F ơ…)
Bến sông không Dm còn bến đục hoài C mang theo kiếp Am hoa
Kiếp duyên lỡ C làng tím lục bình Bb trôi tình A7 nước Dm trôi.
Lục bình Dm trôi, cuốn theo mây F trời
Tiếc thương cho Dm đời hoa lục bình C trôi sông nước chơi Am vơi
Mối duyên tan C rồi đâu bạn tình Dm ơi.
Dm Ơi, sao trôi trên sông G hoài lục bình hoài thương nhớ Dm ai
C Sao lênh đênh trên sông F hoài én xa A7 bầy cánh nhạn tàn Dm phai
C Sao lênh đênh trên sông F hoài tím chân A7 trời kiếp lục bình Dm trôi.