Con Am về Quảng Trị một chiều mưa
Quê F mình lam Am lũ của ngày Dm xưa
Giờ F đây sống G lại trong kỷ C niệm
Mạ Em ơi! Sông Bdim nước vẫn u Em buồn
Bao Am năm trôi dạt nơi xứ C người
Nay con Dm về thăm lại quê Am hương
Quảng Trị yêu Dm thương một thời hò G hẹn
Ai đi xa Em mô, rồi cũng quay Am về DmEmAm
Quảng Trị Em ơi! Ơi, Quảng Trị Am ơi!
Con đã về F đây trên A dòng sông quê Dm Mạ
Đông Hà buồn, chiều F hoang vắng đò Am đưa
Em gái G xưa theo F chồng về xứ Em lạ
Hay ra G đi, lạnh Em lẽo cỏ xanh Am mồ?
Ngày con ra Am đi quê hương mình đói C khổ
Tuổi thơ F buồn, con Em nặng gánh hai Am vai
Gót mòn Dm chai, con nhặt từng nhánh F lúa
Những trưa Em hè, ngồi vắt vẻo lưng Am trâu
Những đêm Am thâu, con đọc từng trang C sách
Mong ước một Dm ngày Quảng F Trị bớt điêu Am linh
Được ngắm ánh Dm trăng dưới vòm F trời sương khuya gió G lộng
Giấc mộng bình Em yên thắm đượm tình Am quê DmEmAm
Quảng Trị Em ơi! Ơi, Quảng Trị Am ơi!
Năm tháng lìa F xa A dòng sông kỷ Dm niệm
Nay con về ôm lại F mảnh đất yêu Am thương
Nước mắt nhạt G nhòa trong F chiều mưa giăng lá G đổ
Bạn bè nơi Em mô? Trường cũ cũng im Am lìm
Quảng Trị Em ơi! Ơi, Quảng Trị Am ơi!
Con đã về F đây nơi A Mạ nằm yên Dm nghỉ
Nỗi nhớ mong chờ, tim F héo úa xác Am xơ
Chân bước bơ G vơ, hồn F lạc loài nức G nở
Mắt lệ Em mờ, con tìm lại tuổi Am thơ