1. Thu C Bồn sông mẹ quê Em hương
Chảy qua Hòn Am Kẽm Đá Dừng thân Dm thương
Xuôi G dòng sử tình đêm Dm trăng
Phù sa bờ C bãi đổ G7 ra Cửa C Đại.
2. Thu C Bồn thấm vào ca Em dao
Dỗ tôi vào Am thiếp giấc nồng trong Dm nôi
Ôi G dòng sữa ngọt nuôi Dm tôi
Dạy tôi chèo C chống vượt G7 qua bão C bùng.
À ơi chớ chiều chiều mà ra C đứng ngõ Am sau
Chớ mà trông Dm về quê C mẹ chớ ruột Dm đau chín C chiều.
À ơi vẳng G nghe chim vịt kêu Am chiều
Chớ mà bâng Dm khuâng nhớ Am mẹ
Chớ mà chín G7 chiều ruột C đau
À C ơi chớ mà ngó F lên Hòn Kẽm Đá C Dừng
Chớ mà thương Em cha nhớ Am mẹ quá chừng bậu C ơi.
À ơi chớ mà thương Em cha nhớ C mẹ thời về
Chứ nhược Am bằng thương G kiểng nhớ Dm quê G7 thời C đừng.
3. Thu C Bồn vẫn chảy trong Em tôi
Mồ côi rồi Am những giấc nồng trong Dm nôi
Cho G dù nước cạn sông Dm Thu
Ngàn năm vọng C mãi G7 lời ru suối C nguồn.