Đôi mắt Am em, thấy sao buồn Am hiu
Đôi mắt Dm em, như đang hờn Em dỗi
Sao không Am nói, nói ra một Dm lời
Lặng thinh thế G ôi, cho câu F thơ thêm vật Em vờ
Em giấu Am đi, giấu những hạt Am mưa
Cho áng Dm mây, cuốn theo làn Em gió
Ta cứ Am ngỡ, cách xa muôn Dm trùng
Giận nhau chút G thôi, để đất Em trời không còn buồn Am tênh
ĐK
Yêu Am em, ta yêu G em
Dù năm F tháng có như ơ Am thờ Dm
Còn mãi trở C trăn, còn mãi cách F ngăn
Giận mông C lung, ngày tàn lơ Em ngơ…!
Em nói Am đi, phải chăng hờn Am ghen
Đếm cánh Dm hoa, tháng năm tàn Em úa
Cho anh Am biết, để anh dỗ Dm dành
Sợ mây tím G giăng, cho cuối Em mặt
Gió lạc làmAm mưa.