Tôi Em tìm tiếng ve trưa hè đổ G nắng
Em về ngang C phố tóc B7 rối tung Em bay
Tôi Em tìm chính tôi tuổi tròn mười G tám
Làm Am sao tôi quên mối tình thơ B7 dại
Làm sao tôi Em quên câu thơ viết vội
Làm sao tôi quên trang B7 vở phai Em màu.
Em Tiếng ve ngày đó hay tiếng lòng G ai
Em về bên C ấy tôi B7 qua lối Em này
Tiếng ve chiều ấy ngân tiếng thầy G cô
Phấn trắng lao C xao chở B7 bao ước Em mơ.
Em Tiếng ve, tiếng Am ve ngày Em hè xưa G ấy
Môi em chín B7 mọng rụng xuống hồn Em tôi
Tiếng ve, tiếng Am ve sân Em trường năm G ấy
Yêu thương đong B7 đầy người ơi có Em hay.
Tôi tìm chuyến Em xe chở về quá G khứ
Con đường tuổi Am thơ ai nhớ B7 ai quên?
Tôi tìm tiếng Em ve ngày hè xưa G ấy
Thương C nhớ vơi B7 đầy người ơi đừng Em quên.