Giữa dòng người vội Am qua
Có kẻ lặng lẽ Am ngồi, nỗi niềm ai thấu Am chăng
Dáng quen xưa hờ C hững, bâng khâng tím chân Dm mây
Thôi vỡ rồi chữ Em nợ, của đời nhau mãi Em7 thôi.
Khúc tình còn dở Am dang
Chưa vơi lời tâm Am sự, cõi lòng day dứt Am hơn
Trái tim như ngục C tối, cho tan tác tâm Dm tư
Bao nhiêu điều trăn Am trở, muộn phiền ta với Am ta
ĐK:
U Am mê, tình không chung C lối
Hoen lệ mòn đôi G mi nhưng vẫn ngóng trông Em vời
Thoang Dm qua, ngày tàn trên G vai
Còn nhiều luyến Em tiếc, nơi đắm đuối chông Em7 chênh
Xin Am quên, buồn vui quá Cm khứ
Hơn nửa đời trăng G treo, vàng vọng đến không Em ngờ
Cách Dm xa, mong manh tóc G rối
Thương đau chấp Em nối, đơn bóng cô hiu Am quạnh
Ngoảnh lại biền biệt Am xa
Mênh mông hoài kỷ Am niệm, nhuốm màu trong nhớ Am thương
Thiếu đi một hình G bóng, nghe da diết chia Dm phôi
Duyên tan nợ chưa Em thoát, nghẹn ngào trong giá Em băng.