Anh cứ C đợi những ngày mưa bất F chợt, như buổi chiều em C đến A7
Ánh mắt em long Dm lanh và nụ F cười quá D7 đỗi thơ G ngây G7
Chẳng tìm được hôm C nay cái dịu F dàng trong đôi mắt Fm ấy
Thuở mưa ướt Am tóc, bờ vai run Dm rẩy
Kỷ niệm bây F giờ gửi D7 lại mái hiên G xưa. G7
Những ngày C mưa cứ vô tình đến F vội
Những ngày Em mưa đã trở thành huyền G thoại
Mưa qua G7 rồi còn ướt Fm sũng trái C tim.
Có nỗi buồn rất Em riêng lẽ Dm nào em không G biết C7
F Có cuộc tình đã C qua anh một Dm ngày G7 chợt C7 tiếc
F Như cánh lục bình Em theo con nước trôi Dm xa trên G7 dòng sắc C7 tím
Và con F thuyền vẫn đi G tìm hạnh phúc nhỏ C nhoi.
Ở C7 cuối chân F trời biết có còn G7 ai ngóng C đợi
Ở một Dm nơi đi hoài chẳng Em tới, A7 mây hững Dm hờ và gió cũng lặng G thinh
C Khi anh trở F lại em chẳng Em còn ở F đó
Làm thế G nào để tìm F lại, tìm G7 lại được C nhau C7
Chỉ còn lại F đây một nỗi khát Em khao, cháy A7 lên trong ngày hạ Dm nắng
Vẫn mong G7 chờ bất chợt một cơn C mưa.