Có lẽ thu qua rồi em Em ơi!
Vì hàng Am cây trơ trụi xác xơ Em cành
Biển vắng F#dim em lòng buồn nổi Am sóng
Hỏi con B7 thuyền quên bến về Em đâu?
Thuyền ra Em đi mang E7] theo nỗi Am nhớ!
Bến hao B7 gầy vì nhớ buồm Em xa
Em đến rồi Am đi sao tình chẳng A#dim hiểu
Chợt tỏ chợt D mờ rồi chợt chơi G vơi
Em đi qua cuộc E7 tình tôi thế C đấy!
Ngỡ thật Am gần D nhưng quá xa G xôi
Ta lặng F#dim im để nghe con tim Am nói
Về cuộc B7 tình nơi đây đã rêu Em phong
Mùa thu Em đi, biển E7 lại để trăng Am gầy
Bởi gió D đông khiến trăng mờ biển G vắng
Từng cơn Em sóng xiết gầm rồi yên F#dim lặng
Như tình B7 ta theo năm tháng phôi C pha
Biển vẫn Em thế dịu E7 dàng sóng êm Am đềm
Vẫn nhớ D nhung những khi thuyền xa G Bến
Đừng để Em bến hóa đá chờ vô B7 vọng
Đá biết F#dim đau chua B7 xót gọi nhân Em tình