Chỉ có là F điên thì mới thản Am nhiên,
Tay ôm tay Dm giữ bạo quyền độc Gm tôn
Nên không nghe Dm tiếng dân ca dân Bb chủ
Nên không nghe F tiếng dân ca dân C quyền
Mùa Hè Bắc F Kinh C cả một đời F tôi chỉ là lìa Am đôi
Chia ly ngăn Dm cách bằng bờ tường Gm thôi
Nên tôi sung Dm sướng nghe câu dân Bb chủ
Nên tôi sung F sướng nghe câu dân C tình đục tường Bá F Linh
Người Tầu già Bb nua cho nên lỡ Dm hẹn
Máu chẩy đầm D7 đià lụt cổng Thiên Gm An
Người miền Ðông Bb Âu đêm vui Thiên G Chúa
Giáng Sinh nhận G quà là món tự C do.
Chỉ thấy mừng F rên nhìn thấy đời Am lên.
Ðông Âu rét Dm mướt trở về mùa Gm Xuân.
Vươn lên trong Dm tuyết bông hoa dân Bb chủ
Vươn lên không F chết bông hoa muôn C đời
Ðể Tiệp Khắc F vui. C Một mảnh trời F Âu từng chịu khổ Am đau
Bao quanh giây Dm thép tưởng là dài Gm lâu
Con tim êm Dm ái con tim dân Bb chủ
Con tim dân F đã xuyên qua lao C tù hàng rào sắt F co.
Vì bạo quyền Bb ngu nên rơi lỗ Dm thẳm
Máu chẩy đền D7 bù lệ cổng Thiên Gm An
Kẻ độc tài Bb quên Ba Lan, không G nhớ
Cuối năm nhận G quà là chết không C mơ !
Chỉ thấy phải F xa chủ nghĩa mầu Am da,
Phân chia giai Dm cấp… chỉ là nhục Gm ô
Vươn lên trong Dm gió, Phi Châu dân Bb chủ
Không phân da F trắng hay da đen C mờ
Cuộc đời chúng F ta C rồi thấy thật F vui được sống cùng Am ai
Trong thiên niên Dm mới hoà bình mọi Gm nơi.
Ai vô duyên Dm đó tay ôm chưaBb cởi
Xin nghe dân F hát lên ngôi đây C rồi mở đường lối F mai.
Xin nghe cho F kỹ câu ca dân Bb chủ
Xin nghe cho F kỹ câu ca dân C quyền
C Mùa hè Bắc F Kinh, C vượt tường Bá F Linh
Trời Tiệp Khắc Dm xanh, C còn nhiều nữa F anh !
Còn nhiều nữa Dm em ! C còn nhiều nữa F anh !