Có lẽ biển đang Am mơ, sao A7 sóng cứ vẫy Dm vùng
Xóa G7 hết dấu em C qua, chỉ Bdim còn bờ biển E7 vắng
Chim lẻ bạn cô Am liêu, kêu A7 rả rích cuối Dm chiều
Chim G7 xoải cánh nơi C đâu, tiếng E7 sóng sầu miên Am man
Sóng Am đưa thuyền đi C mãi, để F bến bờ chơi G vơi
Tình đau vì nỗi G#dim nhớ, chợt Bdim thấymắt nồng C cay
Thuyền Am đi hoang Dm lạc lối, mênh Bdim mang sóng bạc C đầu
Giữa G7 muôn trùng bể C lạ, có E nhớ về ngày F xa
Hỡi Am người tình biển Dm cả, ta G7 một đời yêu C em
Ngay F cả trong giấc Dm mộng, mơ E7 thấy bóng em A về
Chuyện tình ta đầy F#m vơi, như Bm dã tràng xây G cát
Chỉ F#dim một cơn sóng E nhỏ, đành A tan biến hư E không
Chuyện tình ta đầy F#m vơi, như Bm dã tràng xây G cát
Chỉ F#dim một cơn sóng E nhỏ, đành tan biến hư A không