1. Quảng Trị quê G tôi dẫu cách Em chia mãi không nhạt Am nhòa
Quảng Trị quê D tôi D7 đã bao lệ G sầu
Cầu Hiền Am Lương Cửa D Tùng chia Em cắt Bắc Nam lòng Bm đau Em
Triệu Phong vựa Am lúa nuôi dân D mình quanh D7 năm.
2. Quảng Trị quê G tôi Đông Em Hà với bao kỷ Am niệm
Giang đầu giới D tuyến D7 lửa binh ngập G trời
Biển Am Đông Cửa D Việt du Em khách mơ Bm màng Em
Mười lăm tháng Am Tám D7 Thánh Địa La G Vang.
ĐK:
G Khúc ruột miền Trung mùa Em đông ôi lạnh Bm buốt E7
Am Gió Lào oi bức mùa D hè thổi G sang
B7 Bao đời di Em tích cổ C thành D7 Quảng G Trị E7
Am Quê tôi bom D7 đạn thuở G nào.
3. Quảng Trị quê G tôi nương Em đồng nước sông Thạch Am Hãn
Chảy từ Trường D Sơn ra D7 biển đông Cửa G Việt
Am Còn ghi sử D xanh Lao Em Bảo Khe Bm Xanh Em
Quảng Trị yêu Am dấu D7 suốt đời G tôi.