Ngày xưa tôi còn C bé mẹ G tôi đã qua C đời
Ngoài trời mưa bỗng Dm rơi nhạt nhòa lên mắt Em ai
Mân mê vành khăn Am trắng ngỡ ngàng nhìn quanh Dm tôi
Mẹ ơi còn đâu G7 nữa con bây giờ mồ C côi.
Còn C đâu câu ca dao mẹ ru con Am ngủ
Còn C đâu vòng tay Dm êm hằng đêm ấp Am ủ
Còn F đâu bữa cơm Dm ngon quây Am quần bên bếp Em thơm
Nghe lời dịu Am dàng mẹ khuyên bảo Dm con
Mẹ C ơi mất G7 mẹ là F con mất cả cuộc C đời.
Giờ đây tôi đã C lớn G7 mẹ xa cách lâu C rồi
Từng mùa thu vẫn Dm trôi một mình tôi đơn Em côi
Tóc tôi giờ cũng Am đã theo dòng đời nhạt Dm phai
Nhưng bóng hình của G7 mẹ xanh mãi trong tim C này.