Đặt bàn chân về lối mòn thuở Am bé
Quê mẹ ơi nguyên vẹn những câu Dm hò
Cho con G qua những tháng ngày sóng C gió
Những buồn Em vui nơi đất lạ quê Am người.
Nghi Xuân G ơi! tiếng lẩy Kiều thổn F thức
Mắt em Dm buồn duyên phận chuyện nhân Am gian
Hồng Lĩnh G đó có phải cánh tay Em cha
Chở che G cho bao số Em phận mảnh quê Am nghèo.
Hà Tĩnh C ơi! từ bao Dm đời ân tình sâu Am nặng
Đêm trăng D lên xuôi dòng La F hát,
Câu Ví Am Dặm giận G rồi lại C thương
Về Hương Dm Sơn nắng trưa nhòe mắt C mẹ
Về Kỳ Em Anh cát trắng bỏng chân Am cha.
* Hà Tĩnh Am ơi! Quê mẹ Dm ơi!
Nghe câu hò ví C dặm mà xốn G xang níu E7 bước mảnh hồn Am quê.