Anh sinh E7 ra trên dòng sông Nhật Am Lệ
Cơn gió Dm về cửa sông dồn sóng Am biển
Nên anh F biết con thuyền nơi biển G động
Hiểu cuộc C đời như F bát ngát trùng E7 khơi
Nơi biên E7 cương anh giữ nguyên biển Am trời
Như con Dm thuyền tình yêu vượt sóng Am cả
Cũng lắm F lúc biết mình say biển G lạ
Anh lại E7 về với phố biển Am quê hương E7
Ngày Am mai phố biển yêu F thương
Sẽ mọc G lên bao tầng cao C mới
Đầy mơ F ước nhưng G công viên chờ C đợi
Vẫn không Dm quên G Đồng Hới C năm xưa
Quảng Bình G quan bến cảng rặng Em dừa
Đến Cầu Am Dài, Bàu Tró lũy thành Dm xưa
Là mãnh E7 đất cát Am vàng, từng bão Dm giông lữa G đạn
Mà vẫn C vững tay chèo đi F tới, cho thuyền E7 em xao phố biển tình Am anh
Là mảnh E7 đất hương Am nồng, một Đồng Dm Hới hy G vọng
Là thành C phố hoa hồng thanh F khiết, cho tình E7 em thơm suốt cuộc đời Am anh