Bạch đằng Am Giang còn vang tiếng sóng chôn quân C thù bạo cường
Hồn Mê Dm Linh từ muôn Em kiếp dân Nam tranh Am hùng quật cường
Đã bao Am hồi chinh chiến, đã bao F đời quyết tiến
Bao lớp Dm trai đổ máu G tươi tô điểm sơn C hà
Đây biên Dm cương non Am nước đây biển Em khơi sông Am ngòi
Đây núi non quê C nhà được thành Em hình từ máu dân Am Nam
Vạn Am Kiếp gươm thiêng còn F sáng uy danh bao lần diệt C thù
Lời người Dm xưa còn vang Em mãi : non nước Nam dân Nam truyền Am đời !
Nhắn cho Am giặc phương Bắc đã bao F lần khiếp vía
Dưới mũi Dm tên làn gươm người G Nam ngàn năm quật C cường
Nơi Lam Dm Sơn uy Am dũng, nơi Đống Em Đa kiêu Am hùng
Nơi cháu F con vua C Hùng vì hoà E bình nên phải diệt Am thù
Am Đi là đi là đi ta quản gì mưa C gió
Dm Theo gót chân hùng anh thủa Hai Am Bà chém giặc
Dm Nghe tiếng trống anh Em linh, G vang vang tiếng hùng C binh
F Tiến tiến bước yên Am chinh
E Đánh tan quân thù rồi dân Nam ăn tết tự Am do !
Ngọc Hồi Am xưa còn ghi dấu oai linh anh Chùng một thời
Để cho G hay dòng sông Em ấy vì sao muôn Am đời đỏ hồng
Đã bao Am hồi binh biến, dân nước F Việt vẫn tiến
Nguyện tiến lên xây đắp nước C nhà tự cường
Đây non Dm sông gấm Em vóc đây Nước Nam một Am lòng
Những đứa F con Lạc C Hồng nguyện E đời đời gìn giữ non Am sông