Con xa C quê, khi E7 tuổi vừa trăng Am tròn
Khóc một G mình con nhớ nhà từng C đêm
Nhớ lời F ru mẹ G ru con điệu C ví
Lời ru thiết G tha tiễn người bôn C ba Am
Bước con Dm đi dõi F theo có cha Am già
Rời đất Dm quê tuổi E7 thơ với con Am đò.
Con xa C quê, chưa biết E7 ngày trở Am về
Gio Nam G non đã về miền C Trung
Nắng chói Em chang cháy bỏng da Am người
Bên núi C vọng mình Dm cha bước Am thép
Gio Nam Dm non thắm F da rát đen Am nhàu
Mặn đất Dm quê nát F khô E7 đám hoa Am màu.
ĐK:
Cha già F quê gánh G gồng tảo C tần
Thương nhớ Dm mẹ, xa G cha đã C lâu
Khi chiều G đó gió giông biển C trào
Mất con Em đò tím Dm cả E7 hoàng Am hôn
Miền quê Dm tôi vì G đâu bão C giông
Mần răng Dm chi tan E7 tác quê Am nghèo.
Cha miền F Trung lẻ G loi mỗi C chiều
Lòng nhớ Am con biền G biệt trời C xa
Quê mình Em đó dấu sâu nỗi C buồn
Lòng con Dm đau trời F làm tiêu Am điều
Vọng nước C non nghĩa E7 nặng tình Am dày.
* Gió Nam G non thổi tràn đất C mẹ
Thương cha G già sức mạnh còn Am không
Gio Nam G non sẽ thành nắng C hạn
Biết cha G còn chống Dm nổi E7 cuồng Am phong.